Tôi là phụ nữ, và nếu tôi ở vào trường hợp vợ anh thì tôi cũng chẳng lấy làm vui vẻ gì.
Vợ anh và người cũ của cô ấy, dù vì bất kì lý do gì mà chia tay thì nó cũng chẳng liên quan gì đến hiện tại của hai người cả. Họ đã từng yêu nhau, dẫu không thành đôi thì cũng là quen biết, là bạn bè. Bàn bè người quen gặp lại ngồi hỏi chuyện dăm ba câu, chia sẻ chút chuyện gia đình cũng là “chuyện bình thường ở huyện”.
Anh ta ly dị vợ, một mình nuôi con nhỏ, nếu kinh tế không có thì rõ ràng là rất khó khăn. Vợ anh, trước những mảnh đời xa lạ gặp ngoài đường cô ấy đều không ngần ngại mà cúi xuống sẻ chia, huống gì thấy con trai của người cũ mình thiếu thốn, sao không mảy may xót thương cho được.
Nếu là người đàn ông kia tìm gặp vợ anh kể nghèo kể khổ để xin tiền thì đáng trách thật. Mà vợ anh có cho người đàn ông kia đâu, cô ấy cho đứa trẻ đó chứ. Anh cũng chẳng rõ họ nói với nhau những gì, lại quá tỏ tường bản tính nhân ái của vợ anh mà còn thốt ra những lời khó nghe như vậy, vợ anh không hài lòng cũng phải thôi.
Vợ chồng anh đã sống với nhau nhiều năm, thống nhất chuyện quá khứ không ai nhắc tới. Chuyện tình cảm, xét cho cùng cũng là một phần quá khứ riêng tư của mỗi người. Dù vợ anh và người ấy không đến được với nhau thì cô ấy với người xưa cũng có chút tôn trọng. Anh dùng đủ lời lẽ mỉa mai, chê bôi người đàn ông đó, lại còn lớn tiếng cho rằng vợ mình còn “xót thương người xưa”, thật không ra dáng trượng phu một chút nào.
Việc vợ anh thất vọng về anh nhưng lại không nói với anh mà chia sẻ với bạn, chứng tỏ cô ấy cũng đã rất tế nhị, không muốn nói ra khiến hai người càng trở nên mâu thuẫn. Nhưng một khi vợ anh đã nghĩ như vậy, chứng tỏ cái nhìn về anh đã khác. Không phải cô ấy xót thương mà bênh người cũ, chỉ là cô ấy có lẽ đã mong chờ ở anh nhiều hơn những gì cô ấy đã nhìn thấy.
Nhưng anh vẫn nghĩ anh không sai, còn cô ấy thì “làm quá”. Tôi không biết anh dựa vào đâu mà nói người nên bực, nên giận là anh chứ không phải vợ anh.
Chuyện thực ra tôi thấy cũng không có gì, chỉ là do anh chắc có chút ghen tuông khi thấy vợ mình trò chuyện với người cũ nên mới như vậy. Cũng chẳng có gì khó, nhân lúc gần vợ, nói lại với cô ấy vài câu, rằng chuyện hôm đám cưới có lẽ anh hơi quá lời, đúng ra không nên nói vậy. Anh nói dễ nghe một chút, vợ anh sẽ hết buồn ngay thôi. Phụ nữ vốn dễ giận mà cũng dễ nguôi. Vợ chồng mà vì chuyện cỏn con cứ giận xuôi giận ngược vậy thì buồn lắm. Anh mở đầu thì anh phải tìm cách kết thúc đi thôi.
Phản hồi của độc giả H. Phương
Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính và nhận nhuận bút từ Tòa soạn.
Trân trọng!