Sống ở Hà Nội không phải giấc mơ xa hoa mà thực sự rất vất vả

(Dân trí) - "Tổng chi mỗi tháng nhà tôi không bao giờ dưới 15 triệu. Ngoài việc chi tiêu, để phòng xa, không thể không có những khoản dành dụm cất đi mỗi tháng..."

Chào em gái,

Tôi cũng là một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học với ước mơ bám lại lập nghiệp như em. Hoài bão của em tươi đẹp, tôi thấy một phần thanh xuân hồn nhiên của mình trong đó nhưng cuộc sống không chỉ có màu hồng, còn nhiều mảng màu ghi xám, thậm chí là tối đen rồi sẽ khiến em có lúc cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Screen Shot 2019-03-25 at 9.44.15 AM.png

Trước câu hỏi thu nhập 7 triệu/ tháng có đủ không của em, với tư cách một người đi trước, tôi chỉ có thể nói với em rằng sống ở đời chẳng biết bao nhiêu là đủ. Như cách em đang sống bây giờ, độc thân, không có nhiều việc phải lo, thậm chí nhu cầu tối thiểu là ăn uống, mặc, em cũng không phải lo cho ai, thì có thể với em như vậy là đủ.

Nhưng tôi trộm nghĩ, đôi khi có việc phát sinh, như cưới hỏi bạn bè, ai đó rủ em tụ tập ăn uống phải chia chi phí, tụ tập đi chơi cuối tuần đâu đó xa Hà Nội một chút, em có cảm thấy bị giật gấu vá vai không, hay em từ chối tất cả những lời mời tụ tập đó? Nếu em phải từ chối, có nghĩa là quan hệ xã hội của em đã bị ảnh hưởng bởi tài chính, có nghĩa là thật ra em cũng chưa “đủ” những điều kiện tối thiểu của một người trong xã hội - có ăn, có mặc, có giao lưu quan hệ, có mạng lưới bạn bè. Em mới chỉ “đủ” trong cảm nhận của em về sự đầy đủ mà thôi.

Đối với tôi, một phụ nữ đã có gia đình, 2 con, gánh nặng của tôi lớn hơn em rất nhiều. Hai con tôi chỉ học trường công, học bán trú, chi phí tổng 2 đứa vào khoảng 3 triệu chưa kể học thêm. Chi phí ăn uống gia đình tính rẻ 100k/ngày, tầm 3 triệu 1 tháng. Ngoài ra chi phí sinh hoạt điện nước, internet, phí gửi xe, gạo muối, sữa chua cho bọn trẻ… phí thuê người giúp việc đến dọn dẹp theo giờ… Và một khoản nhỏ để biếu hai bên ông bà. Thi thoảng có chi phí phát sinh thăm người ốm, đi đám cưới, đám hiếu, gặp gỡ bạn bè nữa.

Tổng chi mỗi tháng nhà tôi không bao giờ dưới 15 triệu. Ngoài việc chi tiêu, để phòng xa, không thể không có những khoản dành dụm cất đi mỗi tháng. 

Dù em có một người chồng tốt cũng nhất định không được quên khoản này, đời ai nói trước được điều gì, phụ nữ chủ động được với tài chính của mình mới làm chủ được số phận, mới sống được hạnh phúc. Tôi đã từng phải vật lộn đủ nghề khi muốn bám trụ lại Hà Nội, từ buôn bán cò con nhỏ lẻ, đến bán đủ thứ hàng online, cả bán bảo hiểm, môi giới bất động sản tôi cũng nhảy vào làm. 

Cho nên em gái ạ, tôi không nghĩ những người họ hàng bên nhà bạn trai em có ác ý gì đâu, thu nhập của em là thấp và em rất nên nghĩ cách kiếm thêm tiền. Thay vì lối sống tằn tiện tối giản, em nên nghĩ làm sao để trong vài năm tới thu nhập của em tốt hơn. Sống ở Hà Nội không phải giấc mơ xa hoa đâu mà thực sự rất vất vả đó.

Phản hồi của độc giả Minh Lý