LTS: Họ là những người mẹ bình thường, thậm chí dưới mức bình thường khi chẳng có điểm gì nổi bật trong xã hội. Thế nhưng tình cảm của họ, câu chuyện của họ, tình yêu của họ đã lấy đi nước mắt hàng triệu người. Sự phi thường của họ đã truyền cảm hứng, chạm tới trái tim tất cả mọi người.
Bấy lâu nay người dân Hội An đã quen với hình ảnh này. Người mẹ đã già đang cười nheo đuôi mắt, đút cơm cho người con trai cũng đã lớn tuổi của mình ăn. Khoảnh khắc đấy, tuy bình dị nhưng thiêng liêng đến lạ, như thể không gian và thời gian xung quanh đều ngưng đọng lại, kính cẩn cúi mình trước pho tượng đài về mẹ, một pho tượng đài biết dãi nắng dầm sương, biết cười nheo đuôi mắt.
Những người sinh sống ở phố cổ Hội An đã quá quen với hình ảnh mỗi ngày trong suốt gần 60 năm qua, cứ trưa trưa là người mẹ lại xách theo bọc đồ ăn đi tìm con, chăm mớm cho con từng muỗng cơm, ly nước. Người mẹ thực hiện trách nhiệm, thiên tính của mình trong suốt thời thanh xuân cho đến tận khi già, mà vẫn nở được nụ cười rạng ngời làm lay động trái tim chúng ta ngần ấy, phải chăng, đó cũng là một loại hạnh phúc rất riêng của mình bà?
Người ta kể, bà Dy sinh được 8 người con nhưng chỉ có riêng anh Tùng là không may, khi vừa sinh đã bị khiếm khuyết về thần kinh khiến đầu óc ngờ nghệch. Vậy nên, mấy chục năm qua, dù đã tuổi già sức yếu, bà Dy vẫn kiên nhẫn theo đút cơm cho con ăn. Bà thương con mình vốn đã thiệt thòi, lại nhỡ phải đói khát khi mải rong chơi thì tội lắm.
"Vợ chồng tôi đã đưa con chạy chữa khắp nơi nhưng đều bất lực. Từ ngày chồng mất, các con có gia đình riêng nên suốt mấy chục năm qua, một mình tôi chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ đến vệ sinh cá nhân cho thằng Tùng. Nó ham chơi lắm, ngày nào cũng đi lang thang khắp nơi. Có lần nó đi lạc xuống bãi biển Cửa Đại khiến tôi phải đi kiếm cả đêm mới thấy nó đang nằm dưới đất vì đói. Hằng ngày, tôi đều nấu cơm rồi đi kiếm để đút cho con ăn kẻo sợ nó đói rồi nằm ở đâu đó thì đau lòng lắm!", vừa đút cơm, vừa ôm con trai đã mấy chục tuổi vào lòng vỗ về, bà Dy sụt sùi tâm sự.
Để có tiền nuôi con, chiều tối sau khi đút cơm cho con, bà Dy lại lặn lội ra dọc sông Hội An để bán hoa đăng
Tuổi già, mắt kém, tai nặng nhưng suốt mấy chục năm nay, bà Dy vẫn chăm sóc chu đáo cho đứa con tâm thần của mình...
Theo Phương Nghi
Gia đình và Xã hội